Để bắt giữ một tổ chức buôn ma túy, trung úy Seo I-hwa bắt đầu một cuộc điều tra bí mật và mục tiêu đầu tiên của anh là tiếp cận giám đốc Cha Tae Geon.
Cho đến thời lúc đó thì mọi việc diễn ra khá suôn sẻ. Nhưng khi Tae Geon nhận ra thân phận thật của I-hwa, anh ta lại nhân cơ hội đó yêu cầu I-hwa trao thân thể để đổi lấy sự im lặng.
Tae Geon thậm chí còn đe dọa sẽ giết cả gia đình I-hwa nếu I-hwa dám bỏ trốn. ... Dù biết I-hwa là cảnh sát mà Tae Geon vẫn để yên sao? Hay là anh ta chỉ đơn giản là xem I-hwa như một món đồ chơi? Điều đó thật vô lý.
“Đồ khốn nạn, rốt cuộc anh muốn gì ở tôi…!”
“Seo I-hwa. Cậu biết tôi đã nhận ra cậu bằng cách nào không?"
“Hả?”
“… Tôi chưa từng quên những gì cậu nói 10 năm trước đâu.”
Ký ức từ 10 năm trước chợt ùa về.
Mối nghiệt duyên tăm tối như địa ngục lại một lần nữa được tiếp nối.